Hmm... Không phải vì mình mê game, nhưng biết làm gì khi trong túi khi nào cũng chỉ có vài đồng lẻ. Ngày lễ cũng như ngày thường, cũng chỉ biết tìm góc nào đó trong quán net chơi lol. Dần rồi họ bảo mình nghiện game, vô công rỗi nghề mà ăn rồi đi chơi game cả ngày, sao không đi chơi với bạn bè... Ừ thì nghiện, mình chấn nhận, nhưng đi chơi được với ai khi tiền không có, họ có nghĩ rằng một thằng gamer như mình chỉ có ít tiền chơi game để giải trí sau giờ học?
Rồi một ngày mình nhận ra: mình không còn được bạn bè thân như trước (trừ mấy đứa cùng cảnh ngộ), trong khi tụi nó có người yêu và được đi đây đi đó khắp nơi thì mình vẫn chỉ biết chơi game trong góc net. Mình trở nên nhút nhát, ít giao tiếp với mọi người xung quanh, trở thành một thằng tự kỷ. Trong khi tụi bạn thần tượng những cầu thủ, nhóm nhạc nổi tiếng thì mình chỉ biết thần tượng những Faker, Sofm, QTV, Saj ... nhưng không vì thế mà mình học hành xa sút, mình vẫn được tiên tiến như ai. Nói thật thì cũng không ít người khuyên mình bỏ game, lúc đó chỉ biết cười và nói rằng : Cảm ơn lòng tốt của m.n . Nhưng ngoài chơi game thì mình không còn thú vui nào cả
Trên đó là tâm sự của một gamer. và mình cũng chỉ muốn nói rằng: cuộc sống gamer không phải xấu, cái xấu là cách mà mọi người nhìn nhận về cuộc sống gamer!!!
P/s: LMHT Confessions.
Thấy hay đăng chơi