Dành cho người chơi trên 12 tuổi. Chơi quá 180 phút một ngày sẽ hại sức khỏe.
Đăng ký Nạp Ruby

Ninja School Offline

1xutlenmay (bxhdjjd - z0r0l3ada0)


Bài:6811

top tính xàm lol
2016-05-16 19:43:41
1xutlenmay (bxhdjjd - z0r0l3ada0)


Bài:6811

nhưng vẫn up up up mặc dù chả hiểu đb j
2016-05-16 19:44:09
vuahailong (nicoanxin - 1slichsu)


Bài:788

tip tip de top oi
2016-05-16 19:47:45
hellboyz (ltuilatuil - zlondonz)


Bài:9638

Up up up up up
2016-05-16 19:54:59
skippow (skipoow - kakaxhi)


Bài:2373

Trích dẫn bài viết của hellboyz
Up up up up up
không vô băng a
2016-05-16 19:58:22
anhtenhuong (thaibihqetui - fkksllem)


Bài:2571

móa
dài quá
ai đó tóm tắt nộidung 20 chữ cho t hiểu coi
đếu tin dc top như ma trận
2016-05-16 20:42:39
koaibang (koaibang01)


Bài:5148

*Ngoại truyện* Linh tự bút ngày 27-9-2015.
Tối hôm qua tức 14 tháng 8 âm lịch. Tôi ngồi chơi LoL ở ban công nhà. Nhìn xuống dưới đường thì thấy những sinh viên đang đi trên đường đi học về những cô ,anh ,gì,chú ,bác đang tiến bước trên con đường đó đặc biệt nhất là những cặp tình nhân chở nhau đi dạo phố , nắm tay nhau đi chơi... Tôi thoạt nhìn rồi tự an ủi cho bản thân là chơi game tí rồi gọi Hân đi chơi. Vì chỉ có Hân là chưa có gấu còn Trang ,Lan Anh,chị Oanh, chị Hằng đều được người đưa đi rồi.
Có đôi lúc tôi suy nghĩ rằng : Tại sao hắn ta lại muốn đi làm ở trong Sài Gòn chứ. Hay là muốn bỏ rơi tôi một mình ở đây. Đôi lúc buồn lắm chứ , đôi lúc tủi lắm chứ. Ước gì tôi có 1 điều ước tôi sẽ ước :"Hắn sẽ về cùng tôi vào ngày mai" hờmm. Nhưng đó chỉ nói mà thôi.
3ngày trước tôi có gọi cho hắn qua Zalô vì hai đứa lúc nào cũng gọi , chat qua zalô.
_Anh mai về trung thu cùng em được không? Tôi tựa cằm nhìn vào máy tính vẻ mặt buồn thiu.
_Chắc không được bé Linh à ! Anh... Không để hắn nói hết câu, tôi vội tắt và vội đắp chăn hết kín mặt và khóc.
"Hắn không thương tôi nữa à"
"Hắn có biết rằng tôi nhớ hắn lắm không"
"Hay là Hắn có người khác rồi" Tôi tự suy nghĩ và tự cười và lắc đầu rồi nằm ôm con gấu bông to bằng người mà hắn tặng và ngủ đến sáng mai.
Ngày 27-9-2015...
Thế là đến trung thu ồi, tôi vươn vai và nhíu mắt tỉnh dậy.
_Ơ, cốp... Ui za, đau... tôi lờ mờ tỉnh dậy.
Hơ, tôi đang mơ thì phải . Người đang ngồi trước mặt tôi là hắn, hắn đang mỉm cười nhẹ giống như chào ngày mới và má đỏ như đang lén lút làm gì vậy.
Tôi bỡ ngỡ vội véo tay mình phát xem có phải là đang mơ không? Nhưng không phải người trước mắt tôi là Hắn, chính hắn và là người tôi yêu, thương , hận, ghét nhất.
_Không phải mơ đâu bé con. con gái con đứa ngủ dậy cái tật không chừa được,hì. Hắn nói và vẻ mặt gian gian.
_Ờhm. Tôi thở dài và làm mặt giận. Tôi giận hắn lâu giờ, tôi muốn đè hắn ra và đấm thật mạnh cho hắn sống không bằng chết.
_Sao thế tiểu thư !!! Hắn nhìn xuống và hấp háy mắt vẻ ngạc nhiên.
_im lặng.
_Anh về không vui à hay là anh đi nha. Hắn quay bước tính đi ra và mọi bực bội trong tôi trỗi dậy.
_ANH ĐI THÌ ĐI LUÔN ĐI, ANH CÓ BIẾT LÂU GIỜ TÔI NHỚ ANH THẾ NÀO KHÔNG ! Huhu, NHÌN NGƯỜI TA CÓ CẶP CÓ ĐÔI CÒN MÌNH THÌ KHÔNG CÓ AI. MỖI LÚC TÔI BUỒN TÔI CẦN MỘT BỜ VAI NHƯNG KHÔNG CÓ AI CHO TÔI TỰA.HUHU. EM NHỚ ANH, HUHU. Tôi nói và đấm rồi ôm chặt lấy tấm lưng đó. Nước mắt tôi làm ướt một khoảng rộng trên áo hắn.
_Anh xin lỗi, anh cũng yêu em nhiều lắm. Nào ngoan đi, giờ anh không đi trong Sài Gòn nữa và ở lại Hà Nội. Ở lại với vợ anh, được chứ. Hắn nói rồi trao cho tôi nụ hôn trên trán và ôm tôi vào lòng. Tôi cảm nhận được hơi ấm của anh và tôi muốn giữ anh mãi những giây phút này. Và tôi muốn hét lên cho cả thế giới này biết rằng:
*EM YÊU ANH, NGỐ ƠI , ^^!!
2016-05-16 20:48:24
anhtenhuong (thaibihqetui - fkksllem)


Bài:2571

đệt cựa có bn phần vậy
đọc nản nhử chó
2016-05-16 20:49:00
koaibang (koaibang01)


Bài:5148

Chap 92:
Sau một lúc thì cũng giải tán ai về nhà nấy. Trên đường về thì thằng Hòa chở tôi. Còn Uyên chở nhỏ Hân. Vì nhà Hân cũng cùng đường về luôn.
_Uyên, mặt cậu sao thế ? Hai bên đi song song với nhau nên tôi vừa quay sang thì thấy khuôn mặt đó.
_Sao đâu, mặt tớ vẫn vậy mà. Uyên quay sang thản nhiên đáp.
_Ờhm, hi. Hân ngoại thế nào rồi, vẫn khỏe chứ và còn chuyện thằng cha kia nữa sao rồi !
_Bà cũng bình thường và còn chuyện kia cũng như thế ! Hân cười gượng rồi quay mặt sang bên kia.
Tôi cũng biết mà im lặng rồi lặng lẽ nhìn hai người con gái đi bên cạnh mình.
Sau này tôi nghĩ có phải ông trời đã quá ưu ái cho tôi khi được gặp những người bạn , người yêu như thế hay không.
Cảm xúc tâm trạng của một thằng con trai ở quê mới lên thành phố vừa bỡ ngỡ vừa tò mò. Họ không phải tò mò vì tiền hay vì cái gì khác mà họ tò mò vì cái tính cách con người trên đây mà thôi.
Bước vào nhà sau một buổi học mệt mỏi thì tôi lại lon ton đi về phòng mình và nằm. Bầu trời bên ngoài vẫn thế vẫn nắng chang chang như cái lò sưởi mùa hè.
Nằm một lúc thì thấy mồ hôi ra thế rồi lại tắm...
Vào bên trong tôi cố gắng chịu đau và lần đầu tiên trong lịch sử tôi tắm trong nhà mà mặc cả quần áo. Ngắm lại mình trong gương tôi thấy mình như một con người khác. Tắm một lúc cũng xong tôi lò dò bước ra phòng với bộ dạng ướt sũng như chuột lột vậy.
_Cốc cốc. Hòa ơi, tao nhờ tí nè. Tôi nói nhỏ để nó đủ nghe.
_Gì mày. Nó bước ra với ánh mắt khó hiểu.
_Giúp tao mày. Tôi nhìn nó với ánh mắt long lanh.
_UYÊN ƠIII. Nào ngờ thằng Hòa nó tự nhiên gọi to.
_Gì...g.ì mày tính làm gì thế ?
_Hềhề, không có gì ? Tao chỉ nhờ người giúp mày thôi. Nó cười đểu rồi nháy mắt.
_ƠI, cậu gọi gì tớ thế Hòa? Uyên chạy sang và nhìn thấy bộ dạng ướt sũng của tôi và điệu cười đểu của thằng Hòa.
"Anh em như cái ****" tôi lẩm nhẩm trong miệng và không biết phải đối phó như thế nào đây? Thiệt là khổ quá đây mà!
_À không có gì ! Chỉ là ... Thôi, việc còn lại là do mày nhé. Tao ngủ đây. Nó nói rồi ghé sang nói nhỏ với tôi.
_Mày sẽ biết tay tao lúc tay tao khỏi. Tôi gằn giọng rồi thằng Hòa không đáp mà cười hả hê bước vào và bây giờ ngoài hành lang phòng chỉ có hai bóng người. Một người thì bộ dạng ướt sũng đang bối rối không biết phải đối diện thế nào với người trước mặt. Ngược lại, đối với người này thì đang nhìn về đối phương với vẻ khó hiểu.
_Không nói gì thì tớ về phòng nhé. Uyên thở dài rồi lạnh lùng nói.
Tôi im lặng và cúi đầu nhìn xem bàn chân có thừa hay thiếu mất ngón chân nào hay không?
_Ơ, khoann. Khi thấy Uyên bước đi tôi mới ngẩng đầu lên mà nói.
_Sao. Nhỏ khó hiểu nhìn tôi nói.
_À ờ. Giúp...g.i.ú.p tớ thay thay đồ.
_Đồ á !
_À không, thay áo giùm tớ được không? Nói xong tôi lại cúi đầu xuống.
Uyên không nói gì mà bước vào phòng tôi mà tôi lúc đó tâm hồn treo ngược ở đâu đâu rồi á.
_Giờ cậu tính đứng đó hay sao? Uyên nói làm tôi mới bừng tỉnh và vào phòng.
Vào phòng thì thấy gò má Uyên hơi hồng.
_À ừm, cậu giúp tớ thay đồ giùm, à ừm. Tôi ngắc ngứ nói.
_Vào phòng tắm đi , đứng ở đây là ướt hết sàn à nha. Nhỏ ngồi trên giường ra lệnh.
_Ờ ờ. Tôi gãi đầu đáp.
_Tắm mà mặc cả quần áo, tớ thấy cậu là số 1 đấy. Uyên khúc khích cười rồi trở lại vẻ mặt lạnh như tiền.
_Ừ thì tại nóng quá nên... Tôi lại gãi đầu.
_Giơ tay lên nào, để cởi áo cho dễ nào.
Tôi và Uyên đứng gần nhau nên không khiến cả hai phải ngại ngùng.
Sau một lúc thì cái áo ướt cũng thay xong. Rồi Uyên chạy ra cái tủ lấy giùm tôi cả một bộ quần áo luôn.
_Thay vào đi nè. Uyên đưa giùm cho tôi.
_Hì cảm ơn.
Một lúc sau thì tất cả mọi chuyện cũng xong xuôi. Tôi bước ra khỏi phòng với vẻ đẹp trai vốn có thì thấy nhỏ đang nằm chệm trễ trên giường.
_Hì. Tôi gãi đầu.
_Giờ tớ không khác gì osin cấp cao cho cậu rồi, haiz. Uyên nửa thật nửa đùa.
_Không có đâu. Tôi lắc đầu cười huề đáp.
_Hơhơ, tớ đùa thôi mà cậu to gan lắm nhé. Uyên nói gì tôi không hiểu.
_Hả là sao cơ ? Tôi ngây người chẳng hiểu mô tê gì cả.
_Là thế đó. Nói xong nhỏ bước ra khỏi phòng làm tôi ngớ luôn...
2016-05-16 20:49:02
koaibang (koaibang01)


Bài:5148

Review ngày 20.10.2015
Buổi sáng như mọi ngày tôi nheo
mắt đón ánh nắng mặt trời lúc
8h. Tỉnh dậy rồi phải lò dò Vscn
cho tỉnh táo.
_Anh giờ mấy dậy hả. Linh nheo
mắt nhìn.
_Ờ hìhì. Tôi gãi đầu rồi nhìn cô
người yêu bé nhỏ của mình. Linh
diện cho mình một bộ váy hồng
chấm bi. Ở phía dưới váy có một
lớp nếp gấp làm tăng thêm nét
đẹp cuả váy lẫn người.
_Anh nhìn gì đấy ? Thấy tôi nhìn
chằm chằm nhỏ liền nhíu mày
hỏi.
_À thì anh thấy cái váy đẹp...
Hềhề ! Tôi cười nhăn nhở.
_Ái đau...anh xin...chừa. Xin chừa.
_Mới sáng ra muốn trêu nhau hả.
Xuống ăn cơm đi. Linh nhéo tôi
một cái thật đau vào hông.
_Vợ iuuu, nấu cho chồng đi. Tôi
cầm tay Linh đưa đi đưa lại vẻ
nũng nĩu như con nít đòi quà á.
_Ai là vợ ông ! Má nhỏ đỏ hồng
rồi cũng vào bếp làm tôi cái
trứng ốp la.
Tôi cũng rón rén đi phía sau rồi
vòng tay ôm Linh từ sau lưng.
_Tránh ra để em làm mà !
_Không !
_Thế muốn ăn không đây ? Linh
lườm nhìn đáng iu không tả nổi.
_Chụt. Tôi ôm một lúc rồi đặt lên
má của thiên thần ấy một nụ hôn
chào buổi sáng.
Tôi và Linh cũng yêu nhau 3 năm
rồi. 3 năm trôi qua cùng với
hạnh phúc , niềm vui đôi lúc
cũng giận hờn tưởng chừng chia
tay. Nhưng dù có thế nào đi nữa
trong những lần ghen tuông,
giận hờn đi nữa. Nếu không ai
chịu nhận lỗi thì người đầu tiên
nhận sai chính là tôi.
Nhiều người cũng phải Gato với
tôi vì có cô người yêu vừa giỏi
vừa đáng iu như vậy thì làm sao
tôi lại để mất được chứ. Tôi và
Linh chắc hẳn có 1 sợi dây liên
kết nào đó mà ông trời muốn
ban tặng cho tôi.
Có đôi lúc tôi hỏi nhỏ rằng :
_Linh , tại sao có nhiều người
con trai vừa đẹp trai vừa giàu em
lại không chọn mà lại chọn thằng
như anh ?
_Anh hỏi em câu này nhiều rồi
đấy nhá , nghe LẦN CUỐI CÙNG
ha.
_Nếu anh muốn có câu trả lời tại
sao anh không hỏi
Uyê...Hân,Ngọc tại sao lúc trước
lại thích anh đi. Em cũng giống
như người ta ở bên cạnh anh em
thấy rất bình yên và thoải mái.
Anh không giống như người
khác bởi vì anh rất đặc biệt. Anh
không hề biết lợi dụng mà
ngược lại. Còn với bạn bè thì anh
cũng được nhiều người yêu mến.
Ở bên anh họ thấy thật dễ chịu
và vui vẻ. Em yêu anh vì anh sinh
ra đã đặc biệt hơn người ta rồi.
Thế nên sau này đừng hỏi những
câu như thế này nữa nhé ! Chồng
iu ^^!!!
_Anh cảm ơn. Nói xong tôi lại
hôn Linh, đối với tôi Uyên và Linh
là hai người con gái tôi yêu nhất.
Uyên là một cô gái tốt mà mãi
mãi tôi không thể nào quên
được, tôi để Uyên vào một ngăn
nào đó trong trái tim mình. Còn
Linh thì tôi iu em hơn chính bản
thân tôi rồi, dù sau này cuộc đời
hay như thế nào đi chăng nữa.
Tôi vẫn sẽ giữ bền chặt tình yêu
này !
_Có trứng rồi nè, hì ! Linh đưa ra
rồi ngồi vào bàn luôn.
_Sao có một cái, em không ăn à ?
Tôi hỏi
_Dạ không, hì ! Lúc nãy ăn cùng
ba mẹ và bé Cún no òy !
_Ôi chu choa, có người nhận ba
mẹ luôn kìa. Lúc nãy có ai không
chịu nhận là vợ mình mà bây
giờ... Ôi ! Tôi trêu
_Lo ăn đi, đừng để ăn nhéo thay
ăn cơm nha chàng .
_À tí đi đánh Liên Minh không
em ? Tôi vừa ăn vừa hỏi.
_Ok nhưng tí em nên mặc như
thế này không vì ở đây không
giống Hà Nội ! Linh tỏ vẻ aí ngại
nói.
_Em mặc thế này bọn kia rơi dãi
hết cho xem. Mà tí ra lập thêm
một ních Lol nữa đi. Tôi đề nghị.
_Thôi, tí anh đánh đi, em lướt Fb,
nghe nhạc.....
Còn nữa...
2016-05-16 20:49:42
ussop300 (phusama - dadadad44)


Bài:707

Up mac du moi doc 2dong
2016-05-16 21:00:16
anhtenhuong (thaibihqetui - fkksllem)


Bài:2571

trời ơiđọc 8 chap rồi lâu như chó
2016-05-16 21:20:45
hellboyz (ltuilatuil - zlondonz)


Bài:9638

Cái này dài vler may mà nghỉ ở chap 13 ,he he
2016-05-16 21:22:05
hellboyz (ltuilatuil - zlondonz)


Bài:9638

Hay mà dài quá, ko có tgian xem...!!!
2016-05-16 21:23:21
martingarrix (fabious - cannabis)


Bài:362

Trích dẫn bài viết của koaibang|koaibang01
NGOẠI TRUYỆN:
*Review Hiện Tại: Có phải chăng cuộc sống của mỗi con người chúng ta ai cũng có màu hồng không? Có phải chăng rằng chỉ cần có tình yêu thật sự thì không có gì ngăn cản được... Tôi quay qua nhìn...
Tiếp đi og b, hay wá ak
2016-05-16 21:40:14